KHÔNG THỂ OÁN TRÁCH NGƯỜI KHÁC, ĐIỀU NÀY QUAN TRỌNG HƠN HẾT.
Không thể tạo nghiệp, câu không thể tạo nghiệp này nói rất dễ, nhưng không dễ gì làm được. Chúng ta thử hỏi xem, có thể tha thứ cho người đã hãm hại ta, người đã sỉ nhục ta, người đã hủy báng ta hay không? Có thể không? Không thể, không thể thì oan oan tương báo. Nhất định phải tha thứ cho họ, vì sao phải tha thứ cho họ? Bởi họ là phàm phu, họ không hiểu rõ chân tướng sự thật. Chân tướng là gì? Chân tướng là giả. Tôi, bạn và họ đều là giả, không phải là thật. Quý vị hãm hại thế nào cũng chỉ là hãm hại thân giả, không thể hãm hại linh-tánh. Linh-tánh là thật, linh-tánh không sanh không diệt, đó là chân-ngã, tương ưng với Tự-tánh, thân này và Tự-tánh không tương ưng. Tám thức và 51 tâm-sở đều không phải là thật, là mê mất Chân-tánh biến thành ảo tướng. Ai mê vậy? Chính mình mê rồi. Hay nói cách khác, tất cả đều là tự làm tự chịu, sao quý vị có thể trách người khác chứ? Quý vị thật sự thấy rõ, thấy tường tận, đối với tất cả những người hãm hại ta, thậm chí như vua Ca Lợi cắt đứt thân của tiên nhân, cũng cười rồi bỏ qua thôi. Nhẫn Nhục tiên nhân cảm tạ vua Ca Lợi, vì sao lại cảm tạ? Vua giúp Ngài sớm được thành Phật. Nhẫn nhục tiên nhân chính là tiền thân của Thích Ca Mâu Ni Phật, Vua Ca Lợi thành tựu Thích Ca Mâu Ni Phật, giúp cho Thích Ca Mâu Ni Phật thành Phật sớm hơn. Cho nên Thích Ca Mâu Ni Phật phát nguyện, sau này ta thành Phật thì độ Ngài đầu tiên. Ngài là Tôn giả Kiều Trần Như đệ tử của Thế Tôn, Phật giữ lời hứa, năm vị Tỳ-kheo ở vườn Lộc Uyển, Ngài là người đầu tiên khai ngộ khi Phật thuyết pháp môn Tứ-đế, chứng quả A-la-hán.
Cho nên không thể oán trách người khác, điều này quan trọng hơn hết. Học Phật mà không thể thông qua ải này, thì quý vị gặp khó khăn rồi! Ải nào cũng phải vượt qua, thật sự giống như chư Phật Như Lai đại từ đại bi, thương xót tất cả chúng sanh. Tất cả chúng sanh vốn là Phật, do mê mất Tự-tánh liền trở thành như vậy. Giống như đứa trẻ không hiểu chuyện, lấy nắm đấm để đấm quý vị vài cái, quý vị vẫn đánh một trận với chúng sao? Quý vị 80 tuổi rồi, chúng mới ba tuổi, ông cụ 80 tuổi sẽ đánh nhau với đứa trẻ ba tuổi sao? Không thể nào. Vì vậy, người học Phật khác với người không học Phật, người học Phật hiểu rõ chân tướng sự thật, thật sự cao minh, thật sự thấu triệt. Người thế gian đạt đến cảnh giới cao nhất, chẳng qua là nhận biết nhân quả, không tạo tội nghiệp, vì sao tôi tha thứ cho họ? Để tránh sau này phải oan oan tương báo, đây là Thánh hiền ở thế gian. Thánh hiền xuất thế gian hoàn toàn là một thể. Răng cắn trúng lưỡi rồi, lưỡi vẫn tìm răng để tính sổ sao? Điều này không thể nào, vì sao vậy? Bởi một thể. Từ đâu thấy được một thể? Nhớ kỹ một câu nói của Lục Tổ: “Nào ngờ Tự-tánh có thể sanh ra vạn pháp”, đây là một thể, vạn pháp là cả vũ trụ, từ đâu có? Tự-tánh sanh ra. Phải thừa nhận điều này, tất cả chúng sanh cùng ta là một thể, tâm từ bi từ Tự-tánh lưu lộ ra, thật sự yêu thương, thật sự yêu thương cả người hại ta, họ mê rất sâu nên đáng thương vô cùng, ta mê ít hơn họ, vậy ta phải tha thứ cho họ. Nếu họ không tha thứ cho ta, họ vẫn tiếp tục hãm hại, thì cứ mặc họ. Hại chết rồi rất tốt, vì sao? Được đến thế giới Cực Lạc rồi, quý vị xem họ làm việc tốt, đưa tiễn tôi đến thế giới Cực Lạc sớm hơn. Lúc nào cũng có từ cảm ơn này, không có oán hận. Quý vị hiểu rõ chân tướng sự thật thì tâm cảm ơn sẽ sanh khởi. Quý vị nói xem học Phật có lợi ích gì? Lợi ích chính là điều này, thật sự hiểu rõ, thông suốt thật tướng các pháp.
-Trích Tịnh Độ Đại Kinh Khoa Chú 2014 tập 177, Hòa thượng Tịnh Không giảng giải